Tam giác Bennington là một khu vực tương đối rộng thuộc bang Vermont, Mỹ, mà nổi bật trong đó là “thị trấn ma” Glastenbury, nơi từng là cộng đồng khai thác gỗ nhỏ tập trung trên ngọn núi cùng tên ở tây nam Vermont.Bị bỏ hoang từ cuối thế kỷ 19 sau khi cơn bùng nổ khai thác gỗ đã tàn, khu vực Glastenbury giờ đây tương đối hẻo lánh và hoang sơ. Từ lâu, vùng Tam giác quỷ Bennington bị coi là nơi kỳ bí và nguy hiểm không kém gì Tam giác quỷ Bermuda.Những vụ người mất tích bắt đầu xảy ra trong vùng Tam giác Bennington từ năm 1945. Một người hướng dẫn săn bắn ở địa phương, 74 tuổi, tên là Middie Rivers dẫn đầu nhóm 4 thợ săn quanh khu vực Hell Hollow trong khu rừng phía tây nam Glastenbury, đột nhiên biến mất.Năm sau đó, xảy ra vụ người mất tích nổi tiếng nhất trong lịch sử Vermont. Nạn nhân là cô Paula Welden, 18 tuổi, là sinh viên trường Cao đẳng Bennington. Cô Paula quyết định đi bộ một chặng đường dài ở Long Trail trong dịp Lễ Tạ Ơn trong khi hầu hết bạn bè đồng môn đã trở về nhà nghĩ lễ.Lần cuối cùng người ta thấy Paula vào ngày chủ nhật 1/12/1946. Cô ấy mặc đồ màu đỏ nổi bật đến Long Trail gần núi Glastenbury. Cô ấy không đến lớp học vào ngày thứ hai sau đó, làm hơn 1.000 người được huy động đi tìm kiếm và treo giải thưởng 5.000 USD.Mặc dù nhiều máy bay đi tìm kiếm và những bộ phận thực thi pháp luật hỗ trợ, nhưng không tìm thấy chút manh mối nào của Paula. Vụ án vẫn được mở cho đến ngày nay. Đúng ba năm sau ngày Welden “bốc hơi”, Tam giác Bennington lại chứng kiến một vụ mất tích mang màu sắc siêu nhiên hơn.Ngày 1/12/1949, người đàn ông 68 tuổi tên James E. Tedford bắt một chuyến xe buýt đến Bennington sau khi thăm họ hàng ở St. Albans, Vermont. Rất nhiều nhân chứng, kể cả tài xế, đều nói rằng Tedford vẫn ngồi trên ghế trước điểm dừng cuối cùng ở Bennington.Tuy nhiên, khi xe buýt đến nơi, họ không nhìn thấy ông đâu. Các hành khách còn kinh ngạc hơn khi phát hiện ra rằng hành lý và tờ in lịch trình xe buýt vẫn mở tại nơi Tedford ngồi. Nếu lời khai của nhân chứng là đúng thì Tedford đã biến mất khỏi chỗ ngồi trong lúc chiếc xe đang chạy dọc theo Đường số 7 qua khu vực Tam giác Bennington.Gần một năm sau, khoảng giữa tháng 10/1950. Cậu bé Paul Jepson, 8 tuổi, tiếp tục mất tích. Trong lần cuối cùng được nhìn thấy, Jepson đang vui vẻ chơi đùa cùng mẹ bên chiếc xe bán tải của gia đình. Sau khi người mẹ rời đi để cho lợn ăn, lúc quay lại, cậu bé đã biến mất.Ngoài hàng trăm người tham gia tìm kiếm, một cảnh sát trưởng từ New Hampshire còn mang chó nghiệp vụ tới đánh hơi. Con chó có thể nhận ra mùi của cậu bé nhưng bất ngờ mất dấu tại một ngã tư gần đó.Những bí ẩn và sự kiện không giải thích được liên quan đến Tam giác Bennington đã khiến nhiều người suy đoán điên rồ ra những chuyện tiêu cực, Chuyện càng trở nên ly kì hơn với lời đồn về UFO và người khổng lồ Bigfoot trong khu vực.Người ta cho rằng xảy ra những vụ người mất tích vào năm 1945 đến 1950 là do một kẻ giết người hàng loạt. Tuy nhiên, thiếu bằng chứng xác đáng và sự đa dạng về tuổi tác và giới tính của nạn nhân (loại trừ các dạng kẻ giết người hàng loạt thông thường) cũng loại bỏ giả thuyết đó.Mời các bạn xem video: UFO Bí Ẩn Ghé Thăm Nhật Bản, Cảnh Sát Điều Trực Thăng Theo Dõi. Nguồn: VTV
Tam giác Bennington là một khu vực tương đối rộng thuộc bang Vermont, Mỹ, mà nổi bật trong đó là “thị trấn ma” Glastenbury, nơi từng là cộng đồng khai thác gỗ nhỏ tập trung trên ngọn núi cùng tên ở tây nam Vermont.
Bị bỏ hoang từ cuối thế kỷ 19 sau khi cơn bùng nổ khai thác gỗ đã tàn, khu vực Glastenbury giờ đây tương đối hẻo lánh và hoang sơ. Từ lâu, vùng Tam giác quỷ Bennington bị coi là nơi kỳ bí và nguy hiểm không kém gì Tam giác quỷ Bermuda.
Những vụ người mất tích bắt đầu xảy ra trong vùng Tam giác Bennington từ năm 1945. Một người hướng dẫn săn bắn ở địa phương, 74 tuổi, tên là Middie Rivers dẫn đầu nhóm 4 thợ săn quanh khu vực Hell Hollow trong khu rừng phía tây nam Glastenbury, đột nhiên biến mất.
Năm sau đó, xảy ra vụ người mất tích nổi tiếng nhất trong lịch sử Vermont. Nạn nhân là cô Paula Welden, 18 tuổi, là sinh viên trường Cao đẳng Bennington. Cô Paula quyết định đi bộ một chặng đường dài ở Long Trail trong dịp Lễ Tạ Ơn trong khi hầu hết bạn bè đồng môn đã trở về nhà nghĩ lễ.
Lần cuối cùng người ta thấy Paula vào ngày chủ nhật 1/12/1946. Cô ấy mặc đồ màu đỏ nổi bật đến Long Trail gần núi Glastenbury. Cô ấy không đến lớp học vào ngày thứ hai sau đó, làm hơn 1.000 người được huy động đi tìm kiếm và treo giải thưởng 5.000 USD.
Mặc dù nhiều máy bay đi tìm kiếm và những bộ phận thực thi pháp luật hỗ trợ, nhưng không tìm thấy chút manh mối nào của Paula. Vụ án vẫn được mở cho đến ngày nay. Đúng ba năm sau ngày Welden “bốc hơi”, Tam giác Bennington lại chứng kiến một vụ mất tích mang màu sắc siêu nhiên hơn.
Ngày 1/12/1949, người đàn ông 68 tuổi tên James E. Tedford bắt một chuyến xe buýt đến Bennington sau khi thăm họ hàng ở St. Albans, Vermont. Rất nhiều nhân chứng, kể cả tài xế, đều nói rằng Tedford vẫn ngồi trên ghế trước điểm dừng cuối cùng ở Bennington.
Tuy nhiên, khi xe buýt đến nơi, họ không nhìn thấy ông đâu. Các hành khách còn kinh ngạc hơn khi phát hiện ra rằng hành lý và tờ in lịch trình xe buýt vẫn mở tại nơi Tedford ngồi. Nếu lời khai của nhân chứng là đúng thì Tedford đã biến mất khỏi chỗ ngồi trong lúc chiếc xe đang chạy dọc theo Đường số 7 qua khu vực Tam giác Bennington.
Gần một năm sau, khoảng giữa tháng 10/1950. Cậu bé Paul Jepson, 8 tuổi, tiếp tục mất tích. Trong lần cuối cùng được nhìn thấy, Jepson đang vui vẻ chơi đùa cùng mẹ bên chiếc xe bán tải của gia đình. Sau khi người mẹ rời đi để cho lợn ăn, lúc quay lại, cậu bé đã biến mất.
Ngoài hàng trăm người tham gia tìm kiếm, một cảnh sát trưởng từ New Hampshire còn mang chó nghiệp vụ tới đánh hơi. Con chó có thể nhận ra mùi của cậu bé nhưng bất ngờ mất dấu tại một ngã tư gần đó.
Những bí ẩn và sự kiện không giải thích được liên quan đến Tam giác Bennington đã khiến nhiều người suy đoán điên rồ ra những chuyện tiêu cực, Chuyện càng trở nên ly kì hơn với lời đồn về UFO và người khổng lồ Bigfoot trong khu vực.
Người ta cho rằng xảy ra những vụ người mất tích vào năm 1945 đến 1950 là do một kẻ giết người hàng loạt. Tuy nhiên, thiếu bằng chứng xác đáng và sự đa dạng về tuổi tác và giới tính của nạn nhân (loại trừ các dạng kẻ giết người hàng loạt thông thường) cũng loại bỏ giả thuyết đó.